Thứ Ba, 31 tháng 5, 2011

Một đời hiu quạnh - Trịnh Công Sơn




Một lần chợt nghe quê quán tôi xưa
Giọng người gọi tôi nghe tiếng rất nhu mì
Lòng thật bình yên mà sao buồn thế
Giật mình nhìn tôi ngồi hát bao giờ

Rồi một lần kia khăn gói đi xa
Tưởng rằng được quên thương nhớ nơi quê nhà
Lòng thật bình yên mà sao buồn thế
Giật mình nhìn tôi ngồi khóc bao giờ


Đường nào quạnh hiu tôi đã đi qua
Đường về tình tôi có nắng rất la đà
Đường thật lặng yên lòng không gì nhớ
Giật mình nhìn quanh ồ phố xa lạ

Đường nào dìu tôi đi đến cơn say
Một lần nằm mơ tôi thấy tôi qua đời
Dù thật lệ rơi lòng không buồn mấy
Giật mình tỉnh ra ồ nắng lên rồi

(hưm...hừm........hưm)
(hưm....hừm..............hư)

Một ngày như mọi ngày - Trịnh Công Sơn



1. Một ngày như mọi ngày
Em trả lại đời tôi
Một ngày như mọi ngày
Ta nhận lời tình cuối

Một ngày như mọi ngày
Đời nhẹ như mây khói
Một ngày như mọi ngày
Mang nặng hồn tả tơi

2. Một ngày như mọi ngày
Nhớ mặt trời đầu môi
Một ngày như mọi ngày
Đau nặng từng lời nói

Một ngày như mọi ngày
Từng mạch đời trăn trối
Một ngày như mọi ngày
Đi về một mình tôi

Những sông trôi âm thầm
Đám rong rêu xếp hàng
Những mặt đường nằm câm
Những mặt người buồn tênh
Sóng đong đưa linh hồn
Có mưa quanh chỗ nằm
Mãi một đời về không
Trong chập chùng thác nguồn

3. Một ngày như mọi ngày
Đi về một mình tôi
Một ngày như mọi ngày
Quanh đời mình chợt tối

Một ngày như mọi ngày
Giọng buồn lên tiếp nối
Một ngày như mọi ngày
Xe ngựa về ngủ say

4. Một ngày như mọi ngày
Em trả lại đời tôi
Một ngày như mọi ngày
Xếp vòng tay oan trái

Một ngày như mọi ngày
Từng chiều lên hấp hối
Một ngày như mọi ngày
Bóng đổ một mình tôi.