Thứ Ba, 31 tháng 5, 2011

Vua - quan xưa và nay

Ngày xưa, có bao nhiêu ông vua biết dùng người?
Ngày xưa, có bao nhiêu ông quan thanh liêm, giỏi giang về quê ở ẩn?
Ngày xưa, có bao nhiêu ông quan chính trực bị tru di tam tộc?

Ngày xưa, có bao nhiêu ông vua dâng cả giang sơn chỉ vì một nụ cười của mỹ nhân ?
Ngày xưa, biết bao nhiêu ông quan tham một tay che trời?
Ngày xưa, vua muốn biết sự tình của dân chúng thì cải trang vi hành.
Ngày xưa, đánh giặc ngoại xâm thì dễ chứ dẹp loạn trong cung thì chẳng dễ tí nào!
.............
.............
Ngày nay, có bao nhiêu ông sếp biết dùng người?
Ngày nay, có bao nhiêu người giỏi giang mà dễ được thăng tiến?
Ngày nay, có bao nhiêu người chính trực mà giám lên tiếng góp ý với sếp?
Ngày nay, có bao nhiêu người liêm khiết mà giàu có?
Ngày nay, cũng biết bao nhiêu người bị lật đổ cả sự nghiệp một đời gầy dựng chỉ bởi vì 1 giai nhân!

Ngày nay, cũng nhiều người cậy thế, ỉ quyền mà đổi trắng thành đen.
Ngày nay, nội bộ lục đục, tranh giành quyền hành, mạnh ai nấy vơ vét,... chẳng phải là chuyện hiếm!
Ngày nay, sếp muốn vi hành để tìm hiểu thực hư cũng chẳng còn được nữa rồi! (ai cũng biết sếp thì còn đâu vi hành; ai cũng biết thấp cổ bé họng nói chẳng ai tin; ai cũng biết người ta cậy thế che trời có nói cũng chẳng giải quyết được gì, lại sinh rắc rối, thôi thì im miệng yên thân,...)
...
Chuyện ngày xưa, ngày nay vẫn ngổn ngang trăm mối.
Phàm làm người, đâu phải chuyện gì muốn là được.

Mây đen rồi có lúc sẽ tan, mặt trời lại chiếu sáng cỏ cây.
Chẳng biết lúc ấy có ai còn để nhìn trời quang mây tạnh!

Thôi thì, phật trong tâm sống cho yên bình. Tâm có phật hạnh phúc lắm thay!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét